Tổng hợp các bài văn mẫu và dàn ý cho đề bài nghị luận về giá trị thời gian, giúp các bạn học sinh có thêm nguồn tài liệu tham khảo.
Dàn bài nghị luận về thời gian
Mở bài
+) Giới thiệu về vấn đề thời gian
Thân bài
1. Giải thích về thời gian
+) Thời gian là khái niệm để diễn tả trình tự xảy ra của các sự kiện, biến cố và khoảng kéo dài của chúng.
+) Thời gian là một thứ trừu tượng, ta không nắm lấy hay nhìn thấy mà chỉ có thể cảm nhận thông qua sự thay đổi của vạn vật xung quanh.
2. Ý nghĩa của thời gian
+) Thời gian đã lấy đi người thân, tuổi trẻ, sức khỏe,…. của chúng ta.
+) Tuy nhiên, thời gian cũng đã mang lại cho chúng ta một tâm hồn, nhân cách hoàn thiện. Sự tiến bộ trong học tập. Sự vượt trội về kỹ thuật của đất nước. Thời gian còn giúp xóa nhòa những nỗi đau, xoa dịu sự hận thù, gột rửa sự ghen ghét,…
+) Thời gian giúp ta biết quý trọng những người bên cạnh, biết quý trọng tình yêu, tình bạn và hơn hết là giúp chúng ta biết quý trọng sinh mệnh của bản thân.
3. Con người đối với thời gian của bản thân hiện nay
+) Tình hình hiện nay của mọi người khi đối với thời gian, giới trẻ được sống trong thời kỳ công nghệ hóa, hiện đại hóa, có lẽ cũng vì vậy mà dẫn đến việc họ không biết cố gắng vươn lên nữa, và nghĩ rằng thế giới đã đủ hiện đại rồi. Cũng vì hiện đại công nghệ mà các bạn trẻ bây giờ dành thời gian vào mạng xã hội, game thay cho việc học tập, thậm chí đến cả thời gian chăm sóc bản thân cũng tiếc nuối bỏ qua.
+) Tuy nhiên, cũng có những bạn rất có ý thức, biết nắm bắt thời gian của bạn thân, đưa ra những quyết định và hành động hợp lý cho tương lai của bản thân.
+) Đưa ra ví dụ về cách quản lý thời gian của một người thành đạt hoặc một câu chuyện.
3. Rút ra bài học
+) Ý thức của chúng ta về thời gian vẫn là quan trọng nhất.
+) Hãy nghĩ đến tương lai rực rỡ của bản thân để mà cố gắng. Đầu tư thời gian cho việc học tập hay công việc sẽ không bao giờ lỗ đâu. Và rồi sau này bạn sẽ biết ơn bản thân vì đã cố gắng thật nhiều trong quá khứ.
+) Hãy nghĩ đến những cực nhọc, những giọt mồ hôi ướt đẫm lưng áo của cha mẹ để mà cố gắng, bạn có biết không, khi bạn ngày càng trưởng thành thì ba mẹ bạn cũng đang ngày càng già đi.
+) Tuy nhiên, hãy biết cân bằng thời gian để sử dụng nó một cách hợp lý, không phải là bạn nên cắm đầu cắm cổ vào việc học hành hoặc làm việc mà cũng hãy biết dành thời gian cho bản thân được nghỉ ngơi lấy sức, cũng hãy biết dành thời gian cho gia đình.
Kết bài
+) Nhấn mạnh về vai trò quan trọng của thời gian một lần nữa và liên hệ bản thân để thực hiện cách sử dụng thời gian hợp lý ngay từ hôm nay.
Nghị luận về thời gian – Mẫu 1
Trong xuyên suốt quá trình học tập ở trên trường, các bạn đã bao giờ thắc mắc về vấn đề này hay chưa? “Tại sao tuổi nhỏ lại phải học hành cực khổ trong suốt mười mấy năm trời như vậy? Tuổi nhỏ không phải là nên thoải mái chơi bời, không lo nghĩ nhiều hay sao? Cứ bỏ nhiều thời gian ra để học thì làm gì còn thời gian chơi nữa chứ? Như vậy không phải là đang lãng phí một quá trình tuổi thơ hay sao? Cứ thoải mái chơi không có áp lực học hành, đến lúc lớn hơn tầm 20, 21 tuổi rồi học cũng được, như vậy không phải sẽ dễ dàng thỏa hiệp với bản thân hơn sao? Tâm lý cũng sẽ thoải mái chấp nhận chuyện học hành hơn, bởi vì tầm đấy chơi đã đủ rồi, không còn gì nuối tiếc nữa cả?”. Không biết các bạn đã từng có suy nghĩ như vậy hay chưa, nhưng tôi thì có đấy! Cũng bởi vì những suy nghĩ lệch lạc ấy mà đến bây giờ, khi mọi đã trôi qua, tôi mới muộn màng nhận ra chân lý và tầm quan trọng của việc học tập cũng như thời gian nó quý báu như thế nào. Nhưng làm sao để níu kéo lại quãng thời gian mà tôi đã bở lỡ ấy được? Ông bà ta nói rất đúng, “Thời gian không chờ đợi một ai”. Cũng bởi vì những ngày tháng hoài phí ấy mà tôi bây giờ đang ở trong tình cảnh lạc mất phương hướng, muốn làm gì cũng khó bởi vì không có kiến thức, không có kinh nghiệm. Và để tránh cho tấm gương xấu, hình mẫu không tốt này lây lan những suy nghĩ lệch lạc ấy đến các bạn trẻ và làm hỏng cả một thế hệ nhân tài, thì dựa vào câu chuyện của tôi, hôm nay chúng ta hãy cùng tìm hiểu về tầm quan trọng của thời gian nhé! Cũng như hy vọng các bạn có thể rút ra được kinh nghiệm và bài học về thời gian cho bản thân mình.
Trước hết, nhắc đến thời gian thì có lẽ ai ai cũng khá là quen thuộc phải không? Bởi vì từ “thời gian” có trong tất cả ngôn ngữ của loài người. Định nghĩa về thời gian là định nghĩa khó nếu phải đi đến tính chính xác. Đa số chúng ta ai cũng phải dùng từ đó và nói đến nó, ví dụ “thời gian trôi, thời gian đi qua,…” và do đó dứt khoát phải có một cách hiểu chung nhất. Cho nên nếu để đưa ra khái niệm thì ta có thể mơ hồ cảm nhận được. Thời gian là khái niệm để diễn tả trình tự xảy ra của các sự kiện, biến cố và khoảng kéo dài của chúng. Thời gian được xác định bằng số lượng các chuyển động của các đối tượng có tính lặp lại và thường có một thời điểm mốc gắn với một sự kiện nào đó. Hay nói một cách đơn giản, thì thời gian là một thứ trừu tượng, ta không thể nhìn hay chạm vào được, nó trôi qua từng ngày và chúng ta có thể cảm nhận thời gian thông qua sự thay đổi của vạn vật xung quanh. Và thời gian là vô cùng tận, không có sự kết thúc, trừ khi mọi vật đều đứng im, trái đất ngừng quay, thì lúc đó thời gian sẽ trở nên vô nghĩa. Tuy nhiên, thời gian của một con người lại khác, nó có giới hạn và không ai có thể biết trước được thời gian của bản thân sẽ kết thúc lúc nào.
Cho nên, ông bà ta mới có câu nói “Thời gian là vàng, là bạc”, nó là một thứ trừu tượng cho nên chúng ta cũng không thể mua được bằng tiền, thời gian đã qua đi thì sẽ không trở lại, nó cũng sẽ không vì bất cứ một ai mà dừng lại. Cũng tùy thuộc vào từng hoàn cảnh cụ thể khác nhau của mỗi người mà chúng ta cũng có cảm nhận khác nhau về thời gian. Nguyễn Du cũng từng diễn tả thời gian ở cả hai trạng thái. Thời gian trôi đi thật chậm chạp khi ta đang ở trong tình trạng lo lắng, thao thức. Ví dụ như giờ kiểm tra bài cũ ở mỗi tiết học này, hay là ngày có kết quả thi đại học,…. Còn khi ta vui vẻ, hạnh phúc,thoải mái thì thời gian lại ngắn ngủi vô cùng, hoặc là khi ta làm bài kiểm tra, khi ta mải mê với công việc thì thời gian lại quý báu vô cùng.
Và cũng vì vậy mà chúng ta có thể nhận ra được giá trị và ý nghĩa của thời gian đối với từng sinh mệnh. Thời gian mạnh mẽ trôi qua liên tục, cướp đi những người thân yêu của chúng ta, cướp đi bao kỷ niệm vui tươi, hạnh phúc của ta, cướp đi tuổi trẻ, thời thanh xuân rực rỡ nhất của đời người, cũng như dần dần cướp đi sức khỏe và vẻ trẻ đẹp của chúng ta. Đúng vậy, thời gian chính là tàn nhẫn như vậy đấy. Nhưng thật may mắn làm sao, khi thời gian cũng có ý nghĩa riêng của nó. Thời gian mang lại cho chúng ta sự tiến triển trong quá trình lớn lên, mang lại sự tiến bộ trong học tập của chúng ta, mang lại sự vượt trội qua từng thế hệ đời người. Thời gian cũng là liều thuốc chữa lành mọi đau thương, xoa dịu mọi vết thương lòng hoặc sự thù hận của ta, nó giúp xóa nhòa những nỗi đau mất mát, gột rửa những cảm xúc tiêu cực, những suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ. Nhờ thời gian mà tâm hồn, nhân cách của chúng ta được thiện cũng như phẩm chất của chúng ta được khẳng định. Và cũng nhờ có thời gian, mà chúng ta có thể nhận ra những chân lý đáng giá trong cuộc sống, nhờ thời gian mà chúng ta biết trân trọng những gì đang tồn tại bên cạnh như gia đình, tình bạn, tình yêu và hơn hết nữa là chúng ta biết trân trọng sức khỏe, thời gian sống của chính mình.
Thời gian chính là quý báu như vậy đấy. Và có không ít người cũng như các bạn trẻ đã may mắn kịp nhận ra tầm quan trọng của thời gian và họ đang cố gắng hết sức mình cho mục tiêu mà họ đặt ra cho bản thân. Có những bạn trẻ nâng cao giá trị của kiến thức lên hàng đầu và đang ngày, đêm ra sức học hành để bản thân được tiếp thu, được lĩnh hội tri thức văn hóa từ thầy, cô hoặc kiến thức về phẩm chất đạo đức của một con người từ cha, mẹ,… một cách tốt nhất. Ở thời đại bây giờ, chúng ta có thể dễ dàng thấy được những cuộc thi lớn, nhỏ như cuộc thi tài năng nhí, cuộc thi khoa học quốc gia, cuộc thi công nghệ trí tuệ, cuộc thi Toán, Anh văn, Olympic,… đều có sự góp mặt của các bạn trẻ đầy hoài bão, ước mơ, thậm chí là có những bạn nhỏ tuổi tham gia nữa. Hay là có những bạn đã bắt đầu học cách kinh doanh và đã kinh doanh từ khi còn là học sinh, cũng có những bạn đã tự thành lập và điều hành công ty về lĩnh vực của mình khi đang còn là sinh viên. Mặc dù tuổi đời còn trẻ nhưng các bạn ấy lại lấy điều đó làm niềm tự hào, bởi vì tuổi trẻ tài cao mà, có ước mơ, có lý tưởng thì cứ thực hiện thôi, lỡ có thất bại thì cũng không sao, chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, bởi vì chúng ta còn trẻ, còn khỏe mà, đồng nghĩa với việc thời gian của chúng ta còn dài mà, nhưng điều đó chỉ đúng với người ý thức được tầm quan trọng của thời gian và cố gắng nỗ lực thôi nhé! Bởi vì bên cạnh những người có ý thức về thời gian thì cũng có những người không nhận ra được giá trị của thời gian. Ví dụ như bản thân của tôi trong quá khứ. Tôi được cho ăn uống đầy đủ, được cho đi học như bao đứa trẻ khác. Nhưng hồi đó tôi lại không nhận ra tầm quan trọng của việc học, thay vì học hành ở lớp, làm bài tập về nhà đầy đủ thì tôi lại chăm chú vào những trò chơi trên máy tính, những đoạn chat trong điện thoại, hay những tin tức vô bổ trên mạng internet. Và cứ sống không mục đích trong suốt 12 năm đi học. Mãi cho đến khi ra trường và đi làm, tôi mới nhận ra bản thân mình thua kém bao nhiêu so với những đứa bạn cùng lứa, thậm chí là thua xa những đàn em vào sau. Bởi vì tôi không có học thức tốt hay kinh nghiệm thực tiễn cho nên việc làm của tôi chỉ có thể là bưng bê trong quán ăn, phục vụ ở quán trà sữa, cũng như những công việc lao động chân, tay khác, và ngày ngày đi làm cũng chỉ là để kiếm được bữa ăn sống qua ngày mà thôi, chứ tôi cũng không mặt mũi nào mà ngửa tay xin tiền từ bố mẹ cả. Lắm lúc làm việc, tôi thấy thật hối hận, nếu hồi đó chăm chỉ học hành cho thật tốt thì có phải bây giờ cuộc sống của tôi đã khác rồi không? Nhưng biết làm sao được khi không thể quay trở về quá khứ để hoàn thành tốt nghĩa vụ học tập. Và tôi biết là, ở ngoài kia cũng còn những bạn học sinh cũng đang lâm vào tình cảnh này, bỏ bê việc học, dành thời gian để tụ tập, ăn chơi, đua đòi. Hoặc còn có những người đã quá tuổi 30 rồi nhưng vẫn không chịu đi làm, mà ở nhà chờ bố mẹ nuôi từng miếng ăn và để mặc thời gian trôi đi vô ích.
Chúng ta hãy cố gắng sống như thế nào để cho sau này không phải hối hận chứ, đúng không? Nếu cứ để tuổi trẻ chơi bời, khi nào già rồi mới làm thì đâu còn sức khỏe cũng như khả năng tiếp thu tốt như hồi trẻ nữa đâu, vậy thì làm gì còn thời gian đâu mà làm. Cho nên chúng ta hãy biết vận dụng và nắm bắt thời gian cho thật tốt để tương lai không phải hối hận nhé! Thời gian là quà tặng kỳ diệu của tạo hóa, con người luôn khao khát có thể làm chủ được thời gian và nhiều năm qua có hàng nghìn ý tưởng được thực hiện để con người có thể vươn tới nắm lấy và điều hành thời gian trong tay. Tuy nhiên, không có một ai có thể làm được điều này, bởi vì thời gian vẫn lặng lẽ trôi, mặt trời, mặt trăng vẫn thay nhau xuất hiện hằng ngày để báo hiệu một ngày lại trôi qua. Và nếu đã không thể làm chủ được thời gian, thì chúng ta hãy hòa nhập cùng với nó, biến nó từ một bánh xe thời gian nghiền nát biết bao giá trị thành một quy luật tất yếu, một điều hiển nhiên, vận dụng nó một cách chính đáng, hợp lý và tận hưởng thành quả mà nó mang lại cho mỗi cá nhân cũng như cho thế giới.
Và để có thể sử dụng thời gian một cách hợp lý thì đầu tiên chúng ta hãy đánh thức suy nghĩ, ý thức của bản thân trước đã. Chúng ta hãy cố gắng tìm ra mục tiêu để mà cố gắng, nỗ lực ngay từ bây giờ. Ngày ngày học tập chăm chỉ, đọc sách để tăng thêm tri thức, sử dụng điện thoại có giới hạn, chơi game cũng cần có giới hạn, bởi vì nếu không biết kiểm soát thì rất dễ bị “nghiện”. Ngoài ra hãy dành thời gian để tập thể dục tăng sức khỏe, cho dù có học hành, hay làm việc nhiều đến đâu cũng hãy chăm sóc bản thân thật tốt, bởi vì sức khỏe là nền tảng để chúng ta có thể tiếp tục thực hiện hoài bão mà. Tuy là chúng ta nên nắm bắt thời gian để sử dụng, nhưng cũng không cần phút, giây nào cũng cắm đầu vào công việc hay học hành đâu. Ngoài việc thực hiện lý tưởng thì chúng ta cũng hãy dành thời gian cho gia đình, dành thời gian chăm sóc bố, mẹ vì khi ta trưởng thành thì họ cũng đã ở độ tuổi “xế chiều” rồi, cần sự chăm sóc, quan tâm từ chúng ta. Để tôi kể cho các bạn nghe về câu chuyện “Con có thể mua một giờ của bố được không?”.
– Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không?
– Được chứ, gì vậy? – Người cha đáp.
– Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền?
– Đó không phải là chuyện của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy?
– Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố – cậu bé nài nỉ.
– Nếu con cần phải biết thì…. bố làm được 20 USD một giờ.
– Vậy hả bố? – cậu bé cúi mặt đáp -…. Con có thể mượn bố 10 USD được không?
Người cha nổi giận: “Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những trò trẻ như thế này đâu”.
Cậu bé lặng lẽ đi về phòng, đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều con trai mình vừa nói. Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với con. Có thể nó thật sự thiếu 10 USD để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền mình. Ông tiến về phía phòng con trai và mở cửa.
– Con đã ngủ chưa, con trai? – Anh hỏi.
– Chưa bố ạ, con vẫn còn thức.
– Bố nghĩ có lẽ lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đã trút sự bực mình lên con. Đây, 10 USD mà con đã hỏi – Người cha nói.
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: “Ôi, cảm ơn bố!”. Rồi luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước bố nó.
– Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa? – Người cha nói trong giận dữ.
– Bởi vì con không đủ… nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ. Bố ơi, bây giờ con có 20 USD, con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố – cậu bé nói. Và người cha như chết lặng. Ông vòng tay ôm lấy cậu con trai bé nhỏ và cầu xin sự tha thứ.
Câu chuyện này chỉ là một lời nhắc nhở gửi đến những người đang làm việc vất vả cho cuộc sống của mình. Cuộc sống không chỉ có nỗi lo và công việc. Cho nên chúng ta hãy dành thời gian cho những điều thực sự ý nghĩa và quan trọng đối với cuộc sống của mình nhé.
Thời gian là vàng, là bạc. Rồi sẽ có một ngày bạn nhận ra mình không đủ thời gian để làm những việc mong muốn. Chúng ta chỉ có thể sống một lần và thời gian của chúng ta cũng có hạn. Cho nên hãy bắt đầu học cách sử dụng thời gian một cách hợp lý và cân bằng nó để cuộc sống trở nên tươi đẹp và không hối tiếc nhé.