✔ Tổng hợp các bài văn mẫu và dàn ý cho đề bài nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ. Giúp các bạn học sinh có thêm tài liệu tham khảo. Mong rằng qua bài viết, học sinh sẽ cảm nhận thêm được sự vĩ đại của Bác từ trong lối sống cho đến những thành tự mà Bác đã làm cho nước ta.
Dàn ý nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ
Tổng hợp các dàn ý chi tiết và tổng quát cho đề bài nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ.
Dàn bài nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 1
Mở bài
- Giới thiệu Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại với tình cảm thiêng liêng mà dân tộc Việt Nam dành cho bác vô cùng to lớn. Giản dị, lão thực, hiền minh là những đặc tính nổi bật trong đạo đức, lối sống và phong cách Hồ Chí Minh, sự giản dị một cách tự nhiên vốn có của một bậc vĩ nhân, hiền triết.
- Các bạn có thể dẫn dắt thêm câu của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã viết: “ Hồ Chí Minh cao mà không xa, mới mà không lạ, to lớn mà không làm ra vĩ đại, chói sáng mà không làm ai choáng ngợp, mới gặp lần đầu đã cảm thấy thân thiết từ lâu”
- Bác là vị lãnh tụ dân tộc, là danh nhân văn hóa thế giới, đồng thời cũng là vị cha già kính yêu của mỗi người Việt Nam. Nhân dân ta và bạn bè thế giới luôn dành cho Bác sự ngưỡng mộ và lòng tôn kính.
Thân bài
#1. Khái niệm đức tính giản dị
#2. Chứng minh sự giản dị của Bác theo nhiều phương diện
Giản dị trong ăn uống thường ngày
- Bữa ăn hằng ngày của Bác như ai cũng nghĩ là sẽ nhiều món ăn ngon, nhiều món đắt tiền sơn hào hải vị, thức ăn quý hiếm như dành cho các vị vua chua, hay kiểu như các chủ tịch nước của các quốc gia khác trên thế giới. Nhưng không các bạn ạ, ngược lại hoàn toàn với những suy nghĩ đó thì thức ăn hằng ngày của bác vô cùng đạm bạc, chỉ có cơm trắng với vài món rau, cá kho gừng, với các món dưa cà đơn giản.
- Bác vô cùng tiết kiệm và trân trọng thành quả của người nông dân, khi ăn Bác không để rơi một hạt cơm nào. Điều mà ta ít thấy với những lãnh đạo khác
- Thức ăn Bác thường cố ăn hết không để thức ăn thừa, nếu thừa thì bạn xếp gọn, tươm tất để bữa sau Bác ăn và Bác không muốn để người khác ăn phần thừa của mình, Bác luôn trân trọng những hạt gạo, hạt cơm, thức ăn bởi vì nhiều người dân còn khổ vì chiến tranh đói khổ được ăn no là điều hạnh phúc trong thời bấy giờ rồi
- Khi đi chiến dịch, nhân dân mời Bác ăn những bữa cơm thật thịnh soạn nhưng Bác không nhận, mà mang cơm của mình đi hoặc cùng ăn những bữa cơm, bữa ngô, khoai, sắn cùng chiến sĩ cách mạng và nhân dân, Bác luôn gần gũi, thân thiện bỏ qua ranh giới của cương vị tối cao của đất nước
- Dịp lễ tết đến mặc dù được biếu những món ngon có giá trị lớn Bác đều sẻ chia và mời các anh chị trong quân đội, hoặc các anh chị phục vụ ăn cùng
Giản dị trong cách ăn mặc
- Bác mang đôi dép cao su và bộ quần áo ka-ki đã cũ sờn vai
- Bác mặc bộ đồ bà ba màu nâu giản dị, một vị cha già mà ai gặp cũng yêu thương, kính trọng, ngưỡng mộ
- Thay vì Bác được tặng áo mới, áo đẹp nhưng thay vì mặc Bác đem cho nhường lại cho các đồng bào đang thiếu áo mặc, đang đói khổ và nghèo khó
Giản dị của bác trong cách ở
- Tuy là người đứng đầu cả nước nhưng chỗ ở của Bác chỉ gõn gọn trong căn nhà sàn với phòng nhỏ hẹp được bày trí đơn sơ, giản dị nhưng vô cùng gọn gàng ngăn nắp, đủ để Bác an tâm làm việc, đối với Bác như vậy là đầy đủ rồi. Ngược lại với các vị lãnh đạo ở các nước khác ở cung điện rộng lớn, xa hoa
- Khi ở chiến khu Việt Bắc Bác sống trong hang Pác Bó. Món ăn hàng ngày chỉ vỏn vẹn rau măng, cháo hẹ, những món gần gũi với núi rừng. Làm việc trên bàn đá đơn sơ.
- Khi đất nước giành được độc lập thì mọi người đón Bác về dinh chủ tịch nhưng Bác vẫn muốn sống ở căn nhà sàn đơn sơ tiện chăm cây, tưới cây, chăm lo vườn rau ao cá của mình.
Giản dị trong lời nói và cách ứng xử
- Bác chỉ dạy, hướng dẫn cho các chiến sĩ đặc biệt là thanh thiếu niên những bài học và cách cư xử cho chuẩn mực để trở thành một người công dân tốt, một chiến sĩ cách mạng vì dân, vì nước. Bác không dạy bằng những bài giáo điều mà đan xen là những câu chuyện thấm đẫm tình người, câu chuyện quen thuộc với đời sống hằng ngày để các chiến sĩ có thể dễ hình dung và thực hiện.
- Bác luôn hỏi thăm, cùng trò chuyện, tâm sự và lắng nghe tiếng lòng của nhân dân. Bác dành thời gian cho những lần thăm làng quê, Bác còn xắn quần, lội xuống ruộng cùng làm việc với những nông dân
- Bác rất yêu thương trẻ em, Bác thường viết thư cho trẻ em để chúc mừng Trung thu, Tết cổ truyền và động viên các em học hành thật ngoan, thật tốt
- Lúc người đọc Tuyên ngôn độc lập, Người đã dừng lại và hỏi nhân dân một câu rất thân tình “Tôi nói mọi người có nghe rõ không?” khiến ai cũng vô cùng cảm động vì sự quan tâm của Bác
Kết bài
- Nêu bài học rút ra từ lối sống của Bác. Cũng từ sự vĩ đại mà giản dị đó, tên gọi của Người đã trở thành huyền thoại, một cái tên khiến cho đồng bào yêu kính, bạn bè quốc tế cảm phục, ngưỡng mộ
- Lối sống thanh bạch, giản dị của Bác đã trở thành một nét đẹp mang phong cách của riêng Người mà hiếm gặp ở những vị lãnh tụ khác. Chính nhờ lối sống ấy đã trở thành một bài học quý giá cho mỗi người và luôn làm điều ngưỡng mộ của tất cả mọi người ở mọi thời đại. Sống giản dị, thanh bạch giúp chúng ta gìn giữ phẩm chất tốt đẹp, rèn luyện những đức tính tốt và đưa mọi người lại gần nhau hơn.
Dàn bài nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 2
Mở bài
- Dẫn dắt đức tính giản dị của Bác Hồ thông qua việc giới thiệu sơ lược về Bác
Thân bài
- Đức tính giản dị của Bác là nguồn cảm hứng cho các nhà thơ sáng tác
- Bác giản dị qua cách ăn: Chỉ ăn vài ba món đơn giản như mắm cà, cá kho và một tô canh nhỏ
- Bác giản dị trong cách mặc: Bộ quần áo kaki và đôi dép cao su là biểu tượng khi nhắc về Bác
- Bác giản dị trong lời nói: Bác sử dụng ngôn ngữ gần gũi, mộc mạc dễ nói chuyện với nhân dân
- Đức tính giản dị của Bác cần được lan tỏa đến với các thế hệ sau này
- Phê phán những kẻ sống phô trương, không biết tiết kiệm
Kết bài
- Khẳng định lối sống giản dị của Bác
- Hy vọng các thế hệ sau này vẫn giữ gìn truyền thống giản dị tốt đẹp của Bác
Dàn bài nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 3
Mở bài
- Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Về đức tính giản dị của Bác Hồ.
Thân bài
#1. Giải thích
- Lối sống tự nhiên, chân phương, phù hợp với điều kiện hoàn cảnh của mình và xã hội.
- Không xa hoa, lãng phí, coi trọng vật chất.
- Giúp dễ hòa nhập với cộng đồng là phẩm chất cần có của mỗi người.
#2. Biểu hiện sự giản dị của Bác
- Trong đời sống hàng ngày có sự nhất quán với sự nghiệp hoạt động chính trị vĩ đại.
- Nhà ở: sàn nhà bằng gỗ; đồ dùng đơn sơ, thoáng mát, trồng rau, nuôi cá chan hòa với thiên nhiên.
- Trang phục: quần áo bà ba, kaki, dép cao su cũ nhưng vẫn dùng nhường quần áo mới cho người khác.
- Ăn uống: không cao sang, món ăn quen thuộc của dân tộc như cơm trắng, rau luộc, cà, dưa muối cá kho, tiết kiệm, không lãng phí một hạt cơm nào, cùng ăn uống đạm bạc với người dân, chiến sĩ.
- Công việc: tư trang ít ỏi, vali con, bàn đá ghế gỗ, tỉ mỉ trong từng việc, tự làm được thì không cần ai giúp.
- Trong cách ứng xử, mối quan hệ với mọi người: Trong những bài học quý giá, những câu chuyện làm người ý nghĩa trong giáo điều; viết thư thăm hỏi quan tâm người dân; làm thơ chúc tết, các tác phẩm,..
- Trong lời nói và bài viết:Lễ tuyên ngôn độc lập (1945), từ trang phục, giọng điệu, tác phong, thái độ, văn kiện điều giản dị, gần gũi, dễ hiểu dễ nhớ.
- Khiêm tốn, không thích ca tụng: Từ chối huân chương, không thích tổ chức lễ mừng thọ, giúp đỡ người dân nghèo khổ khác,…
#3. Bình luận
- Phê phán những người sống xa hoa, lãng phí, sống cầu kì kiểu cách, luôn chạy theo những nhu cầu vật chất, đua đòi.
#4. Bài học cá nhân về đức tính giản dị của Bác Hồ
- Sống tiết kiệm, quần áo phù hợp lịch sự.
- Ăn uống không cầu kì, nói năng văn hóa.
- Tự hoàn thành tốt công việc, quan tâm đến mọi người.
- Giúp con người chúng ta gần lại với nhau hơn, gắn bó xóa tan mọi khoảng cách.
Kết bài
- Khẳng định lại đức tính giản dị.
- Kêu gọi mọi người học tập, noi theo.
Văn mẫu nghị luận về đức tính giản dị của bác hồ
Nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 1
Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại với tình cảm thiêng liêng mà dân tộc Việt Nam dành cho bác vô cùng to lớn. Giản dị, lão thực, hiền minh là những đặc tính nổi bật trong đạo đức, lối sống và phong cách Hồ Chí Minh, sự giản dị một cách tự nhiên vốn có của một bậc vĩ nhân, hiền triết. Như cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã viết: “Hồ Chí Minh cao mà không xa, mới mà không lạ, to lớn mà không làm ra vĩ đại, chói sáng mà không làm ai choáng ngợp, mới gặp lần đầu đã cảm thấy thân thiết từ lâu”. Bác là vị lãnh tụ dân tộc, là danh nhân văn hóa thế giới, đồng thời cũng là vị cha già kính yêu của mỗi người Việt Nam. Nhân dân ta và bạn bè thế giới luôn dành cho Bác sự ngưỡng mộ và lòng tôn kính.
Trước hết chúng ta cần tìm hiểu khái niệm giản dị là gì? Giản dị là lối sống chân phương phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội, không xa hoa, lãng phí, cầu kì trong ăn mặc, ở, đi lại và giao tiếp hàng ngày. Lối sống giản dị làm cho con người dễ hòa nhập tập thể, cộng đồng, dễ được mọi người gần gũi, quan tâm, giúp đỡ khi cần thiết. Bác Hồ là tấm gương sáng về lối sống giản dị. Trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng vì nước, vì dân dù bất kỳ ở cương vị nào, dù chỉ là người phụ bếp trên tàu “Amiran Latouche Tréville” lúc ra đi tìm đường cứu nước, cho đến khi trở thành Chủ tịch Đảng, Chủ tịch nước, Bác Hồ vẫn giữ một nếp sống vô cùng giản dị. Đó cũng chính là điểm nổi bật trong phong cách, đạo đức của Người.
Hẳn là người Việt Nam, hẳn không ai là không biết hay nghe kể về cuộc sống giản dị của Bác. Mấy chục năm xa cách quê hương trở về, Người vẫn yêu thích những món ăn mang đậm quê nhà như cá kho, cà muối,…Bác Hồ giản dị trong cách ăn uống thường ngày là thế. Những bữa ăn của Bác chắc hẳn ai trong chúng ta cũng là sẽ nhiều món ăn ngon, nhiều món đắt tiền sơn hào hải vị, thức ăn quý hiếm như dành cho các vị vua chúa ngày xưa hay kiểu như các chủ tịch nước của các quốc gia khác trên thế giới. Nhưng không các bạn ạ, ngược lại hoàn toàn với những suy nghĩ đó thì thức ăn hằng ngày của bác vô cùng đạm bạc, chỉ có cơm trắng với vài món rau, món dưa cà đơn giản. Bác thích ăn những món dân dã như cá kho gừng, cà dầm tương, mắm, canh cua với rau chuối thái ghém hoặc dọc mùng. Nhưng khi có thực khách đến thăm thì Bắc mời khách ở lại dùng cơm, Bác luôn báo trước với người cấp dưỡng chuẩn bị những món ăn hợp khẩu vị của khách, Bác giản dị với khẩu phần ăn cho riêng mình, nhưng khi tiếp khách thì Bác luôn chu đáo trong khẩu chuẩn bị đồ ăn phù hợp với khẩu vị, sở thích ăn uống của khách, Bác không chỉ giản dị mà vô cùng chu đáo và rất kỹ lưỡng.
Qua lời kể thực tế của Thủ tướng Phạm Văn Đồng, người được cùng ăn cơm với Bác nhiều lần nhất “Bữa ăn nào Bác cũng tiết kiệm, vừa đủ, không bỏ đồ ăn thừa, không vương vãi một hạt cơm. Bác thích ăn những món dân dã như cá kho gừng, cà dầm tương, mắm, canh cua với rau chuối thái ghém hoặc dọc mùng…” Có lần, trong kháng chiến chống Pháp, đồng chí Chủ tịch Liên khu IV Lê Viết Lượng có gửi lên Việt Bắc biếu Bác một lọ cà dầm mắm. Bác rất thích ăn. Ngày đó, Bác vẫn thường ăn chung với các nhân viên phục vụ của mình. Có bữa bận phải ăn sau, Bác dặn: các cô chú cứ ăn thịt cá, để phần Bác món cà dầm mắm. Cũng như mọi người, có món ăn Bác Hồ rất thích, nhiều món ăn được, có món không thích. Ví dụ từ nhỏ Bác không ăn được tỏi, Bác giản dị và bình dị trong cách ăn uống hằng ngày mà ai tiếp xúc với Bác sẽ càng thấy rõ hơn.
Kể cả khi hòa bình, về Hà Nội, Bác ăn uống vẫn rất thanh đạm. Sau khi xong bữa, Bác luôn tự tay thu dọn bát đũa gọn gàng để người phục vụ chỉ việc mang đi. Thức ăn Bác thường cố ăn hết không để thức ăn thừa, nếu thừa thì bạn xếp gọn, tươm tất để bữa sau Bác ăn và Bác không muốn để người khác ăn phần thừa của mình. Bác luôn trân trọng những hạt gạo, hạt cơm, thức ăn bởi vì nhiều người dân còn khổ vì chiến tranh đói khổ được ăn no là điều hạnh phúc trong thời bấy giờ rồi, Bác không cho phép mình bỏ bữa hoang phí dù chỉ là một hạt gạo.
Khi đi chiến dịch ở chiến khu Việt Bắc, nhân dân mời Bác ăn những bữa cơm thật thịnh soạn nhưng Bác không nhận, mà mang cơm của mình đi hoặc cùng ăn những bữa cơm trắng với rau luộc, bữa ngô, khoai, sắn, ăn những món ăn mà các chiến sĩ ăn hằng ngày. Bác không phân biệt và xem mình là vị lãnh tụ cần phải được tiếp đãi món ăn ngon thịt, cá thịnh soạn. Thay vào đó, Bác chỉ muốn cùng chiến sĩ cách mạng và nhân dân ăn những món ăn đơn giản thường ngày mà dân ta và bộ đội ăn để chiến đấu, Bác luôn gần gũi, thân thiện là thế, luôn bỏ qua ranh giới của cương vị tối cao của đất nước để hòa mình sự khổ cực của dân tộc. Vào mỗi năm dịp lễ tết đến mặc dù được biếu những món ngon, thịnh soạn, có giá trị lớn Bác đều sẻ chia và mời các anh chị trong quân đội, hoặc các anh chị phục vụ ăn cùng.
Có lẽ ấn tượng nhất phải kể đến đôi dép cao su và bộ quần áo ka-ki. Đôi dép cao su được bác dùng hơn 20 năm đến khi mòn gót phải lấy một miếng cao su khác vá vào, các quai hay bị tuột phải đóng đinh giữ. Còn bộ quần áo kaki Bác mặc đến khi bạc màu, sờn cổ áo. Bác giản dị trong cách ăn mặc hằng ngày, quần áo mặc thường ngày cũng chỉ là bộ bà ba màu nâu với đôi dép cao su đã qua nhiều năm sử dụng lại, khi tiếp khách hay đến những sự kiện quan trọng cũng chỉ bộ kaki với đôi giày vải mà thôi. Thay vì Bác được tặng áo mới, áo đẹp nhưng thay vì mặc Bác đem cho nhường lại cho các đồng bào đang thiếu áo mặc, đang đói khổ và nghèo khó. Bác một vị cha già mà ai gặp cũng yêu thương, kính trọng, ngưỡng mộ.
Sự giản dị, thanh bạch của Bác còn được thể hiện rõ qua cách ở, sinh hoạt hằng ngày. Khi ở chiến khu Việt Bắc Bác sống trong hang Pác Bó. Món ăn hàng ngày chỉ vỏn vẹn rau măng, cháo hẹ, những món gần gũi với núi rừng. Làm việc trên bàn đá đơn sơ. Tuy là người đứng đầu cả nước nhưng chỗ ở của Bác chỉ gõn gọn trong căn nhà sàn với phòng nhỏ hẹp được bày trí đơn sơ, giản dị nhưng vô cùng gọn gàng và ngăn nắp, đủ để Bác an tâm làm việc và Bác chia sẻ đối với Bác như vậy là đầy đủ rồi. Ngược lại với các vị lãnh đạo ở các nước khác ở cung điện rộng lớn, xa hoa. Cụ thể, lúc ở chiến khu, Bác sống chung với cán bộ, nhân viên, cùng ăn ở, sinh hoạt như mọi người. Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, Bác cùng Trung ương Đảng trở về Hà Nội.
Thể theo nguyện vọng của nhân dân, Đảng và nhà nước trân trọng mời Bác về ở tại tòa nhà của Toàn quyền Đông Dương trước kia, nhưng Bác đã từ chối và chọn cho mình ngôi nhà nhỏ của một người thợ điện phục vụ Phủ Toàn Quyền Đông Dương để ở và làm việc.
Đến năm 1958, theo ý tưởng của Người, Đảng và Nhà nước đã dựng cho Người ngôi nhà sàn bằng gỗ theo kiểu nhà của đồng bào dân tộc thiểu số ở chiến khu Việt Bắc, giống như ngôi nhà Bác đã từng sống và đồng cam cộng khổ với đồng bào trong những năm kháng chiến chống Pháp.
“Ngôi nhà sàn đơn sơ, giản dị, ngát hương thơm cây cỏ hoa vườn nhưng tâm hồn thì lộng gió bốn phương thời đại” Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã chia sẽ và cũng như lời nhà thơ Tố Hữu trong bài thơ Theo chân Bác đã viết: “Nhà gác đơn sơ một góc vườn;Gỗ thường mộc mạc chẳng mùi sơn; Giường mây, chiếu cói, đơn chăn gối; Tủ nhỏ vừa treo mấy áo sờn”. Nhà thơ đã khắc họa cuộc sống sinh hoạt chỗ ở của Bác dù khi đất nước giành được độc lập thì mọi người đón Bác về dinh chủ tịch nhưng Bác vẫn muốn sống ở căn nhà sàn đơn sơ tiện chăm cây, tưới cây, chăm lo vườn rau ao cá của mình. Chính vì vậy, thời đại bây giờ nơi ở và làm việc của Bác tại Phủ Chủ tịch đã trở thành một địa danh phản chiếu về cuộc đời thanh bạch và giản dị của Bác. Và ngôi nhà sàn thân thương là nơi đã ghi dấu nhiều dấu ấn quan trọng trong quá trình hoạt động cách mạng của Bác.
Bác chỉ dạy, hướng dẫn cho các chiến sĩ đặc biệt là thanh thiếu niên những bài học và cách cư xử cho chuẩn mực để trở thành một người công dân tốt, một chiến sĩ cách mạng vì dân, vì nước, ,một lòng yêu nước nồng nàn, sẵn sàng hy sinh vì nền độc lập của dân tộc. Bác không dạy bằng những bài giáo điều mà đan xen là những câu chuyện thấm đẫm tình người, câu chuyện quen thuộc với đời sống hằng ngày để các chiến sĩ có thể dễ hình dung và thực hiện. Bác luôn hỏi thăm, cùng trò chuyện, tâm sự và lắng nghe tiếng lòng của nhân dân. Bác dành thời gian cho những lần thăm làng quê, Bác còn xắn quần, lội xuống ruộng cùng làm việc với những nông dân. Bác rất yêu thương trẻ em, Bác thường viết thư cho trẻ em để chúc mừng Trung thu, Tết cổ truyền và động viên các em học hành thật ngoan, thật tốt.
Vào những năm đế quốc Mỹ leo thang đánh phá ác liệt miền Bắc, Bác đã viết lời kêu gọi đồng bào quyết tâm đấu tranh chống kẻ thù xâm lược. Cũng tại đây, Bác viết Bản Di chúc lịch sử với những căn dặn đầy tâm huyết để lại cho thế hệ mai sau. Cả cuộc đời, Người luôn hết lòng yêu thương con người, yêu thiên nhiên, yêu tất cả sự sống. Người đặc biệt kính già, yêu trẻ, thương bộ đội, chiến sỹ công dân. Người nâng niu tất cả và chỉ quên mình. Người cảm thông, chia sẻ, đau nỗi đau của mọi người, mọi nhà. Người vui niềm vui từ một ánh trăng soi, một bông hoa nở, một nụ cười, tiếng hát trẻ thơ. Những rung cảm tinh tế đó trở thành niềm hạnh phúc của Người, rồi trở thành vẻ đẹp cao quý của đạo đức và tâm hồn Hồ Chí Minh. Không chỉ thể hiện trong lối sống, đức tính khiêm tốn, giản dị của Chủ tịch Hồ Chí Minh còn được thể hiện thông qua cách nói, cách viết, cách làm việc của Người.
Bác suy nghĩ, cảm xúc, nói và viết như lời ăn tiếng nói như một người dân rất đỗi bình thường. Bác truyền tải những tư tưởng lớn một cách nhuần nhuyễn, tự nhiên đơn giản, không hề triết lý dài dòng, từ đó đi thẳng vào lòng dân chúng mà không hề khoa trương. Mặc dù là vị lãnh tụ tối cao vậy mà khi tiếp xúc với nhân dân, cử chỉ, lời nói hết sức mộc mạc, dân dã. Ngay cả khi đứng trên lễ đài đọc Bản tuyên ngôn độc lập lịch sử, trước hàng nghìn dân chúng, Bác cũng dừng lại để hỏi một câu thân tình “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?” khiến ai cũng vô cùng cảm động vì sự quan tâm của Bác. Một câu nói chân thật, giản dị đã xóa nhòa khoảng cách giữa người đứng trên lễ đài với hàng triệu người đang ở dưới lắng nghe. Hiếm có vị lãnh tụ nào trên thế giới có nếp nghĩ, cách nói giản dị, chân thành như thế!Trí tuệ uyên bác, nhân cách cao đẹp mà ai cũng ngưỡng mộ, luôn bảy tỏ lòng kính yêu to lớn đối với Bác.
Cũng từ sự vĩ đại mà giản dị đó, tên gọi của Bác đã trở thành huyền thoại, một cái tên khiến cho đồng bào yêu kính, bạn bè quốc tế cảm phục, ngưỡng mộ. Lối sống thanh bạch, giản dị của Bác đã trở thành một nét đẹp mang phong cách của riêng Bác mà hiếm gặp ở những vị lãnh tụ khác. Chính nhờ lối sống ấy đã trở thành một bài học quý giá cho mỗi người con dân Việt Nam và luôn làm điều ngưỡng mộ của tất cả mọi người ở mọi thời đại. Sống giản dị, thanh bạch giúp chúng ta gìn giữ phẩm chất tốt đẹp, rèn luyện những đức tính tốt và đưa mọi người lại gần nhau hơn. Chúng ta hãy nêu cao tình thần học tập và làm theo tấm gương đạo đức và lối sống giản dị như vị lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh các bạn nhé.
Nguồn: verbalearn.com
Nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 2
Có lẽ khi nhắc đến vị lãnh tụ của nhân dân Việt Nam không ai là không biết đến chủ tịch Hồ Chí Minh cả. Người mà đã dành hết thanh xuân và tuổi trẻ của mình để bôn ba đi tìm con đường độc lập, hòa bình cho đất nước. Một vị anh hùng luôn nằm ở vị trí tôn kính nhất trong lòng của mỗi con người Việt máu đỏ da vàng. Tài năng của Bác thì hầu như ai cũng đã được chứng kiến, nhưng ngoài sự tài năng và giỏi giang đó thì đức tính giản dị của Bác cũng là thứ để mọi người ngưỡng mộ
Sự giản dị của Bác còn là nguồn cảm hứng cho các tác phẩm thơ văn nổi tiếng ra đời. Nhà thơ Tố Hữu từng viết trong bài thơ “Theo chân Bác” :
“Nhà gác đơn sơ một góc vườn
Gỗ thường mộc mạc chẳng mùi sơn
Giường mây, chiếu cói, đơn chăn gối
Tủ nhỏ vừa treo mấy áo sờn”
Đúng vậy, hình ảnh một người đàn ông mặc bộ đồ bà ba màu nâu sống trong một căn nhà sàn cùng với một khu vườn nho nhỏ đã quá quen thuộc với mỗi chúng ta khi nhắc đến Bác. Đường đường chính chính là một vị chủ tịch của một nước nhưng cái uy danh đó cũng không hề làm phai mờ đi nét sống giản dị của Người. Sự giản dị của Người được thể hiện từ nếp sống, cách ăn mặc cho đến lời nói và cách suy nghĩ. Nó được minh chứng qua sự chứng kiến của những người đã từng tiếp xúc với Bác, tất cả bọn họ đều tỏ ra rất ngạc nhiên bởi tính cách thân thiện và lối sống giản dị của Bác. Thậm chí, họ còn phải thốt lên rằng tại sao một vị chủ tịch của một quốc gia lại có một bữa ăn đơn sơ đến thế? Bữa ăn chỉ đơn giản có một chén mắm cà, một nồi cá kho và thêm một tô canh nhỏ thôi cũng khiến Người cảm thấy ngon miệng. Đặc biệt, sau khi ăn xong Người luôn tự thu dọn bát đũa gọn gàng để người phục vụ chỉ việc mang đi. Thật vậy, chỉ cần nhìn qua bữa ăn thôi là đủ để biết Bác giản dị đến cỡ nào.
Không những thế cách ăn mặc của Bác cũng giản dị như chính đức tính của Bác vậy. Mỗi ngày, Bác đều mặc lên cho mình những bộ kaki đơn giản cùng với đôi dép cao su thương hiệu của Người, đôi dép mà khi nhìn thấy người ta lại nhớ đến một Bác Hồ cao gầy có bộ râu trắng trắng. Hay những bộ đồ được coi là cao sang đối với Bác thì chỉ có bộ quần áo dạ màu đen để Bác mặc mỗi khi đi ra nước ngoài. Thậm chí có những bộ quần áo bạc màu, sờn cả cổ nhưng Bác vẫn giữ lại để mặc. Những người giúp việc xin Bác thay bộ quần áo mới thì bác bảo: “Bác mặc như thế phù hợp với hoàn cảnh của dân, của nước, không cần phải thay” nghe xong câu nói này khiến ai cũng xúc động bởi sự giản dị của Người. Những việc mà Bác làm Bác đều luôn nghĩ tới dân, tới đất nước là trước hết, Bác không quan tâm đến sự hào quang của bản thân, Bác chỉ quan tâm đến dân mình có được ăn no hay không, hay ở nơi nào đó dân mình đang gào thét vì đói mà mình không biết hay không,…. Tấm lòng của Bác thật đáng quý biết bao.
Ngoài ra, sự giản dị của Bác còn thể hiện qua cách ăn nói hằng ngày. Mặc dù, là người có tri thức uyên thâm, thông thạo nhiều ngôn ngữ, là một nhà lãnh đạo tài ba nhưng Bác vẫn giữ được thói quen ăn nói giản dị, mộc mạc. Từng câu từ, từng cử chỉ của Bác đều thể hiện lên một con người xứ Nghệ dân dã. Ngay cả khi đứng trên lễ đài đọc Bản tuyên ngôn độc lập trước hàng nghìn người dân xung quanh, Người cũng dừng lại để hỏi: “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?” một câu nói giản dị, chân thật, xóa nhòa đi khoảng cách giữa một vị chủ tịch và những người dân. Thật sự rất hiếm có một vị lãnh đạo nào trên thế giới có nếp sống và cách ăn nói giản dị như thế!
Tuy rằng chặng đường đấu tranh giành độc lập của Bác đầy sự chông chênh và rất khó khăn, nhưng với ý chí quyết tâm và sự lãnh đạo tài ba của mình Người đã giúp đất nước vượt qua những khó khăn đó, dành lại hòa bình, độc lập cho nhân dân Việt Nam. Sự hy sinh tuổi trẻ của Bác chắc chắn sẽ không có một người dân Việt Nam nào quên cả. Cộng với sự giản dị của Bác là điều rất đáng để truyền cho các thế hệ sau này của chúng ta noi theo. Đức tính giản dị của Bác vẫn luôn được lồng ghép vào các chương trình sách giáo khoa hay những bộ phim tài liệu giúp cho mọi người có thể hiểu hơn về Bác, cũng như học tập theo những đức tính giản dị, mộc mạc này của Bác.
Tuy nhiên, bên cạnh những tấm gương luôn luôn học tập và noi theo đức tính giản dị giống bác thì ở đâu đó trên đất nước này vẫn còn nhiều người có suy nghĩ và lối sống xa hoa, họ không biết chắt chiu những gì họ đang có, họ không biết trân trọng mà thay vào đó là sự phô trương, thể hiện ta đây giàu có. Thậm chí, trong thời hiện đại ngày nay, có rất nhiều bạn học sinh vẫn đang còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng đã nhuộm tóc, ăn mặc hở hang sành điệu, son môi,… làm mất đi nét đẹp giản dị đúng với lứa tuổi học trò. Hay những người gia đình bình thường nhưng lối sống lại như người giàu có. Thật đáng buồn cho một thế hệ. Nhưng chúng ta cũng đừng vì những thành phần như thế mà làm mất đi bản chất giản dị vốn có của con người Việt Nam, bởi chúng ta là con cháu Bác Hồ, mang trong mình lòng tự tôn và đức tính giản dị nhất. Luôn tự hào vì mình là người Việt Nam
Mặc dù nay Bác không còn trên đời này nữa nhưng Bác vẫn luôn là người tuyệt vời nhất trong lòng mỗi người dân Việt Nam, là một vị lãnh đạo đáng quý với đức tính giản dị cao đẹp. Hy vọng các thế hệ sau này vẫn luôn giữ gìn truyền thống giản dị như Bác để xứng đáng là một người con của Tổ Quốc Việt Nam.
Nguồn: verbalearn.com
Nghị luận về đức tính giản dị của Bác Hồ – Mẫu 3
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ vĩ đại là vị cha già kính yêu của dân tộc, là danh nhân văn hóa thế giới còn là một tấm gương sáng để chúng ta noi theo, học tập nhiều điều. Bạn thích nhất là đức tính, phong cách sống đáng quý nào của Bác? Thật là có nhiều sự lựa chọn phải không nào? Vậy hãy cùng nhau cảm nhận thêm sự vĩ đại của người qua đức tính giản dị từ trong lối sống cho đến những thành tựu làm cho nước ta. Hẳn là bạn sẽ thấy cảm phục, quý mến người nhiều hơn nữa.
Có người đã từng nói: “Trong tất cả mọi thứ tính cách, cung cách, phong cách, cái đẹp nhất là sự giản dị”. Đó là một lối sống chân phương, tự nhiên phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội, không xa hoa, lãng phí, không chạy theo vật chất hay hình thức bên ngoài. Lối sống ấy sẽ giúp bạn dễ hòa nhập với tập thể, cộng đồng, dễ được mọi người gần gũi, quan tâm, giúp đỡ khi cần thiết, là phẩm chất đạo đức cần có ở mỗi người. Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng khẳng định đời sống vô cùng giản dị khiêm tốn này luôn có sự nhất quán với cuộc sống hoạt động chính trị to lớn, vĩ đại của Bác. Đầu tiên là trong việc Bác chọn lấy một căn nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh chiếc ao làm “ cung điện” của mình. Nơi ở ấy cũng chỉ vỏn vẹn có vài phòng tiếp khách, họp Bộ chính trị, đủ để làm việc và sinh hoạt, được bày trí giản dị, ngăn nắp với những đồ đạc mộc mạc đơn sơ. Nhưng lúc nào cũng lộng gió, ánh sáng và phảng phất hương hoa, một không gian sống thật thanh bạch, thoáng mát, tao nhã biết bao. Lúc nào cũng vậy, người vẫn luôn vui vẻ, an nhàn với những công việc chăm sóc vườn tược, trồng rau và nuôi thêm cá trong chính “dinh thự” của mình. Chủ nhân của chiếc nhà sàn này còn rất đỗi bình dị trong cách ăn mặc của mình, Bác luôn trung thành với những bộ bà ba nâu, vài bộ quần áo kaki dù đã cũ, chiếc áo trấn thủ quen thuộc, đôi dép lốp cao su thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn đã được một tác giả Phương Tây nào đó khen ngợi như một vật dụng thần kì. Dù được tặng nhiều áo mới đẹp những Bác không dùng mà lại đem tặng cho các đồng bào còn đang thiếu quần áo mặc, đang còn đói khổ và nghèo khó. Bạn hãy tưởng tượng xem những bữa ăn hàng ngày của một vị Chủ tịch đứng đầu cả nước sẽ có những gì? Đó là những món đắt tiền sơn hào hải vị, thức ăn quý hiếm trên trời như các vị Vua chúa thời xưa? Nhưng không các bạn ạ, thực đơn mỗi ngày của Bác lại vô cùng đạm bạc với những món ăn dân dã không chút cầu kì, đó là cơm trắng với rau luộc, một ít cá kho với gừng, dưa ghém, cà muối, cháo hoa đơn giản không hề rườm rà món này món nọ. Bữa cơm nào cũng tiết kiệm vì Bác Hồ rất biết ơn, trân trọng từng thành quả lao động của người nông dân, không để lãng phí rơi vãi một hạt cơm nào người thường cố ăn hết còn dư thì để giành lại dùng cho bữa sau. Khi đi chiến dịch được nhân dân mời cơm nước thịnh soạn nhưng Bác lại không nhận mà dùng cơm, ngô, khoai sắn mà mình mang theo hoặc thân thiện mà dùng bữa với các chiến sĩ Cách mạng, những người dân bình thường. Qua đó, ta thấy được một con người luôn quý trọng thành quả sản xuất, những người phục vụ xung quanh. Được biếu món ngon quà tốt trong dịp lễ Tết Bác cũng đều chia sẻ và mời các anh chị trong quân đội ăn cùng. Vị cha già kính yêu ấy sống còn giản dị trong cả đời sống sinh hoạt, làm việc, với một tư trang ít ỏi, một chiếc vali con cùng vài bộ quần áo thân thuộc cho những chuyến đi, vài vật kỉ niệm của cuộc đời dài. Có lẽ không một vị lãnh tụ, tổng thống hay một vị vua hiền nào có thể sống hết mức giản dị và tiết chế như thế. Trong từng công việc thì cần cù, tỉ mỉ từ việc rất lớn đến việc rất nhỏ, việc gì tự mình làm được thì không cần người nào giúp. Với Bác, chỉ cần một chiếc bàn đá, một chiếc ghế gỗ thô sơ thôi cũng đủ để hoàn thành tốt mọi công việc.
Lối sống bình dị ấy của Hồ chủ tịch còn được thể hiện rất rõ trong từng lời nói, cách ứng xử với mọi người xung quanh như chỉ dạy, hướng dẫn cho các chiến sĩ, thanh thiếu niên những bài học, đối nhân xử thế, không hề giáo điều mà rất thấm đẫm tình người và dễ hiểu (câu chuyện nói về đồng hồ quả quýt,…). Còn thường xuyên trò chuyện, hỏi thăm, tâm sự và lắng nghe tiếng lòng của người dân bằng những bức thư tay, những lời thơ chúc Tết, chúc mừng Trung thu vô cùng gần gũi, giản đơn. Những thế hệ sau như chúng ta đã cảm nhận rất rõ điều đó qua các bài thơ: Rằm tháng Giêng, đi đường, giã gạo, Chúc Tết 1968, Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến, ngắm trăng, năm điều Bác Hồ cho học sinh,… Hay là bài Tức cảnh Pác Bó:
“Sáng ra bờ suối, tối vào hang
Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh lịch sử Đảng
Cuộc đời Cách Mạng thật là sang”
Sáng sớm ngày 2/9/1945, tại quảng trường Ba Đình lịch sử, dưới bầu trời mùa thu trong xanh và lá cờ đỏ sao vàng hiên ngang phấp phới, vị Chủ Tịch đầu tiên của nước Cộng hòa mới đã xuất hiện trên lễ đài vẫy tay cười đôn hậu giản dị như một vị cha hiền về với đàn con thân yêu. Trước mắt là một người mặc quần áo kaki, đội mũ vải đã bạc màu, trang phục không hề cầu kì, giọng nói đầy chân thành cởi mở đã khiến nhiều con dân sung sướng mà không cầm được nước mắt trong ngày Tuyên ngôn độc lập của dân tộc. “ Tôi nói đồng bào nghe rõ không? Việt Nam có quyền được hưởng tự do, độc lập và sự thật đã thành một nước tự do, độc lập ”…Dù trong lời nói hay bài viết nào, văn nói hay văn viết Bác Hồ của chúng ta đều sử dụng những lời lẽ, ngôn từ rất ngắn gọn mà gần gũi, dễ nghe, dễ hiểu, dễ nhớ để quần chúng nhân dân nào cũng đều tiếp nhận được, xóa tan đi tất cả những gì còn xa cách giữa vị Chủ tịch nước và mọi người xung quanh. Dường như địa vị, chức vụ càng cao sang, ông Hồ của dân tộc lại càng giản dị và trong sạch. Ông luôn chối từ sự sùng bái, đề cao mà người khác giành cho mình, luôn lịch sự, khiêm tốn, nói năng hòa nhã, không màng địa vị bằng một thái độ thâm tình, cởi mở không hề để ý khoảng cách trên dưới. Đặc biệt vị chủ tịch kính yêu ấy còn ghét lối nói chuyện khoa trương văn vẻ, mặc dù thông thạo nhiều thứ tiếng , ngôn ngữ khác nhau nhưng trong mỗi bài diễn văn của người ta luôn bắt gặp những từ ngữ thân quen, phổ biến không chút cao siêu trừu tượng giúp cho người dân quê chất phác, thật thà nhất nghe cũng hiểu ngay được. Chính phong cách ăn mặc, nói chuyện luôn giản dị đó mà đã có những người Phương Tây chế giễu là thiếu sự nghi thức quyền lực, sự trang trọng của một nhà lãnh đạo lớn nhưng Bác Hồ chỉ mỉm cười trả lời rằng: “Chúng ta tưởng rằng mình sẽ được yêu quý vì có áo đẹp mặc, trong khi bao nhiêu đồng bào thân trần, đang rét run ngay trong thành phố và các vùng quê…”. Rồi đến một ngày nào đó, những người da trắng sang trọng ấy ngộ ra được chính cái giản dị, cái khả năng hòa mình vào cuộc sống của nhân dân là cơ sở tiên quyết cho sự thành công, vĩ đại của Hồ chủ tịch. Quả thật, giản dị là một đức tính, một lối sống nhân văn cao đẹp của Bác mà mỗi chúng ta nên học hỏi và noi theo. Thể hiện trong từng lời nói, việc làm, sinh hoạt, trong những mối quan hệ với người khác. Sống giản dị giúp ta hài lòng biết trân quý những gì đang có, tâm hồn thì nhẹ nhàng, thoải mái, an nhàn, không muộn phiền vì phải chú trọng vật chất. Hơn hết, đức tính quý báu ấy sống xích lại gần nhau hơn, chan hòa, thân thiện xóa nhòa mọi ranh giới, khoảng cách, các mối quan hệ vì vậy mà càng được thắt chặt, thắm thiết hơn. Ngoài ra ở Bác sự giản dị hòa hợp với đời sống tinh thần phong phú, với tự dưỡng và tính chất cao đẹp, không thích được ca tụng tôn vinh, cũng không ham muốn vẻ hào nhoáng bề ngoài mà còn hết mực khiêm tốn. Khi nghe thông tin Quốc hội có ý định tặng huân chương Sao Vàng . Trước hết, Bác đã bày tỏ lòng biết ơn nhưng sau đó lại tự xét mình là chưa có công xứng đáng với sự tặng thưởng cao quý ấy, mà đề xuất đồng bào miền nam đang kiên quyết đấu tranh giành thắng lợi với Đế quốc Mỹ và tay sai mới xứng đáng với những danh hiệu, huân chương cao quý nhất. Năm 1967 người đã từ chối nhận huân chương Lênin- Huân chương cao quý nhất của Nhà nước Xô Viết muốn dành tặng, hẹn đến ngày đất nước thống nhất, Bắc Nam sum họp một nhà. Người chủ tịch ấy đã từng kiên quyết không tán thành với những ý kiến tổ chức mừng thọ cho mình (19/5), muốn mọi người không bày vẽ gì mà giành tiền đó để xây dựng trường học, bệnh viện, nhà trẻ. Khi nhận xét về nếp sống của Bác, một tờ báo Pháp đã viết: “ Sự ăn ở giản dị đến cực độ, như một nhà ẩn sĩ, đó là một đức tính rõ rệt nhất ở chủ tịch Hồ Chí Minh”. Trong đó, có sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống văn hóa dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại, giữa thanh cao và giản dị. Nếp sống thanh đạm, “thuần nông” ấy của Bác Hồ hoàn toàn không phải là một cách tự thiền hóa, tự làm cho mình khác đời mà đây chỉ là một lối sống thuần khiết nhân văn, một quan niệm thẩm mĩ tiến bộ về cuộc sống, đem lại hạnh phúc, bình yên trong tâm hồn và thể xác mà không hề khắc khổ khó nhọc theo lối nhà tu hành, quá thanh bạch khắt khe theo kiểu nhà hiền triết ẩn dật. “Cái đẹp là cái giản dị” chúng ta ngày nay cũng cần phải biết cách tu dưỡng rèn luyện nếp sống tốt đẹp này, “ăn phải dành, có phải kiệm”, trang phục đẹp phù hợp, lịch sự, mua đồ dùng hợp túi tiền, chi tiêu hợp lí, nói năng văn hóa, ăn uống không cầu kì, không đòi hỏi, biết tự làm hoàn thiện tốt công việc của mình, quan tâm đến mọi người nhiều hơn. Sống đơn giản, không quá phô trương, màu mè lố lăng, mà cũng không quá suồng sã, lôi thôi. Đồng thời, biết đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng, lãng phí.
Người là cha, là Bác, là anh và luôn là tấm gương sáng, mẫu mực cho chúng ta học tập, rèn luyện cho mình đức tính khiêm tốn giản dị. Trong cuộc đời đầy truân chuyên của mình, không có gì có thể ảnh hưởng, lay chuyển được lối sống rất đỗi bình dị ấy, một nhân cách rất Việt Nam, rất Phương Đông cũng rất mới, rất hiện đại và văn minh.
Nguồn: verbalearn.com